Vợ đi đẻ chồng xót khóc ầm ĩ lên khiến ai cũng phì cười

Tưởng mình em khóc đã thảm, lão chồng còn khóc to hơn cả em nữa. Đưa vợ đi đẻ mà lão còn khóc to hơn cả bà đẻ trong phòng sinh nữa.

 Ngay từ cái ngày em mang bầu, chồng em đã như biến thành một người khác (Ảnh minh họa)

Em sinh được hôm nay là 10 ngày rồi, giờ mới thấy người cũng bớt đau và cũng là hoàn hồn để mà ngồi kể cho các chị nghe câu chuyện đi đẻ của em. Cũng như các chị thôi ạ, em mang bầu thì lo lắng nhiều lắm. Từ cái lúc mang bầu cho đến cái lúc đi đẻ chẳng lúc nào bớt lo. Nào thì lo con không khỏe, lo con có chào đời được không, có cất tiếng khóc khỏe mạnh được không? Kể đến đây em lại buồn cười. Em lo một thì chồng em còn lo mười các chị ạ.

Ngay từ cái ngày em mang bầu, chồng em đã như biến thành một người khác. Bình thường lão ấy cũng lười biếng, ham chơi lắm thế nhưng từ ngày em mang bầu, lão ấy chăm hẳn. Ngày nào cũng đi làm về sớm đợi đón mẹ con em. Về nhà, lão chẳng cho em làm gì cả, chỉ để em ngồi một chỗ nghỉ ngơi thôi còn việc nhà một mình lão ấy dành làm hết. Ai cũng bảo em sướng, có chồng tâm lý, chiều chuộng vợ con, em thấy em cũng sướng thật. Nhưng em chưa từng nghĩ lão ấy lại dành cho em nhiều tình cảm đến cái mức ấy luôn.

Chuyện là hôm đó em đau bụng sinh, lão mặt xám ngoét, hốt hoảng đưa vợ đi đẻ. Em nghe các chị trước kể, vợ đi đẻ, chồng thì chơi game nhưng lão nhà em khác một trời một vực luôn. Từ cái lúc đưa em vào viện chờ sinh, lão ấy đã nhăm nhăm ở bên cạnh, chẳng một phút nào rời đi. Thậm chí nhìn lão mặt cau có, em còn tưởng lão ấy chờ lâu quá khó chịu, hỏi ra thì lão ấy thì thầm:

– Anh đang buồn đi vệ sinh quá!

– Buồn thì anh cứ đi đi chứ ngồi đây làm gì?

– Anh sợ anh đi, em lại sinh con không có anh bên cạnh thì nguy lắm!

– Giời ạ, lúc này người quan trọng nhất với em là bác sĩ chứ không phải anh.

Đấy, bi hài đến cái mức ấy các chị ạ. Em đã đau bụng thì chớ, lão ấy còn tấu hài cho em xem đến cái mức này thì em làm sao mà chịu đựng nổi cơ chứ. Rồi cuối cùng cũng đến cái giây phút quan trọng nhất. Bác sĩ vừa hô:

– Mở 5 phân rồi, đẩy vào phòng đẻ nhanh, cố gắng giữ sức để rặn sinh em nhé!

Chồng em còn hăm hở:

– Cái gì mở 5 phân hả bác sĩ?

– Cái gì mở cũng kệ nó, anh không cần quan tâm. Ở đây đợi vợ anh đi. Đừng làm phiền đến vợ anh trong lúc cô ấy sinh là được. Anh bình tĩnh lại để cô ấy còn đẻ, nhé.

Mọi người nghe lão chồng em nói mà cứ nhe răng ra cười vì màn tấu hài cực mạnh này (Ảnh minh họa)

Chồng em gật đầu vâng dạ nhưng vẫn dõi theo mẹ con em từng bước. Thế rồi cơn đau ập đến dồn dập hơn, em ứa nước mắt vì đau, khóc lóc om sòm. Tưởng mình em khóc đã thảm, lão chồng còn khóc to hơn cả em nữa. Đưa vợ đi đẻ mà lão còn khóc to hơn cả bà đẻ trong phòng sinh nữa. Nước mắt nước mũi lão chảy ròng ròng, đó là em nghe mẹ em kể lại chứ giây phút đó em được chứng kiến đâu. Rồi em ra khỏi phòng sinh, đã đau thì chớ lại nhìn cái bộ mặt tấu hài của lão, mặt mũi vẫn tèm nhem, lão bảo với mọi người xung quanh:

– Biết thế này em không làm vợ có bầu đâu, đẻ 1 lần này thôi. Hu hu vợ ơi anh xin lỗi.

Mọi người nghe lão chồng em nói mà cứ nhe răng ra cười vì màn tấu hài cực mạnh này. Ai cũng bảo em sướng, được chồng yêu thương hết mực, nhìn vợ đau đớn sinh con mà còn khóc lóc om sòm cả viện lên thay vì ngồi chơi điện tử như những người chồng khác. Còn em, em vừa buồn cười, vừa ngại nhưng cũng thấy hạnh phúc lắm.

Vào giây phút quan trọng nhất của cuộc đời này, lão dù không nắm tay nhưng luôn túc trực bên ngoài cùng mẹ con em vượt cạn. Em đau đớn lão cũng đau đớn cùng với em. Lấy chồng đúng là chẳng mong ước gì nhiều phải không các chị. Chỉ cần có được một người chồng luôn thật lòng yêu thương, chăm sóc cho mình, nâng niu mình, coi mình chính là cuộc sống của anh ấy, chẳng rời mình đi trong lúc quan trọng nhất. Như vậy là đủ lắm rồi phải không các chị.