N.hó.i lòng hình ảnh 3 đứa trẻ đứng bên qua.n tài k.hó.c đòi mẹ đến l.ạc g.iọng giữa trời đông giá ré.t

Chị Hoa ra đi ở tuổi 31 để lại cho anh Bảo gánh nặng 3 đứa con thơ (lớn nhất 9 tuổi, nhỏ nhất 3 tuổi) cùng khoản nợ 200 triệu đồng trong cảnh vô cùng khó khăn.

4 bố con anh Bảo bên quan tài người vợ, người mẹ xấu số.

Số phận bấ.t hạnh

Không khí tan.g thươ.ng bao t.rùm căn nhà cấp 4 cũ nát của gia đình anh Hoàng Xuân Bảo (35 tuổi, trú xóm Đồng Tâm, xã Quỳnh Bảng, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An). Mùi khói nhang nghi ngút, nhạc đám m.a hoà vào tiếng g.ào k.hó.c gọi tên vợ, tên mẹ đến lạc giọng của 4 bố con anh Bảo khiến những người chứng kiến đều đa.u lòng, thươ.ng x.ót.

Chiếc quan tài lạnh lẽo của chị Vũ Thị Hoa (31 tuổi, vợ anh Bảo) đặt trong gian nhà chậ.t hẹp giữa trời đông giá r.ét. Đứng bên cạnh, 3 đứa con thơ của chị là Hoàng Vũ Xuân Nhân (9 tuổi), Hoàng Vũ Xuân Đức (8 tuổi) và Hoàng Anh Thư (3 tuổi) áo tang khăn tan.g phủ kín người, co ro, run rẩy vì lạnh. Chúng ngơ ngác nhìn dòng người ra vào phúng viếng rồi g.ào khóc nức nở khi nghe ai đó nhắc tới mẹ.

Chỉ sau một đêm thức dậy, 3 đứa trẻ đã không còn mẹ bên cạnh. Chúng còn quá nhỏ, chưa thể hiểu được nỗi đa.u quá lớn này.

Bé Thư (3 tuổi, con gái út chị Hoa) chồm người lên chiếc qua.n tài người mẹ rồi vô tư hỏi:

“Mẹ ngủ lâu thế? Mẹ dậy với con. Con nhớ mẹ.

Mẹ, mẹ ơi…!”. Không thấy mẹ trả lời, đứa trẻ lại g.ào k.hó.c nức nở.

Chị Hoa ra đi ở tuổi 31, để lại 3 đứa con thơ (lớn nhất 9 tuổi, nhỏ vừa lên 3

Ôm con vào lòng, anh Bảo k.hó.c nghẹn chia sẻ. Chị Hoa p.há.t hiện mắc bện.h lao phổi sau khi sinh bé Thư. Bệ.nh tậ.t, con thơ khiến chị không thể làm gì có thu nhập. Cứ một vài tháng, bện.h trở nặng, chị Hoa lại nhậ.p việ.n điề.u t.rị suốt thời gian dài.

“Những lúc xuất viện về nhà, vợ tôi vẫn làm việc vặt trong nhà và chăm sóc 3 đứa con chu đáo, hàng ngày đưa đón chúng học hành.

Mới ngày hôm trước vợ vẫn đưa mấy đứa con đi học bình thường. Đến tối cô ấy nô.n ra má.u, đưa ra đến Hà Nội thì mấ.t.

Thương 3 đứa con của tôi còn quá nhỏ dạ.i”, anh Bảo đa.u đ.ớ.n.

Hình ảnh bé Thư chồm lên quan tài đòi gặp mẹ.

Cũng đành “gà trống nuôi con”

R.ét cắ.t da cắ.t t.hị.t, dòng người tiễn đưa chị Hoa về nơi an nghỉ cuối cùng. Chứng kiến cảnh 3 đứa trẻ g.ào k.hó.c, lẻo đẻo theo cạnh qua.n tài người mẹ, không ai cầm nổi nước mắt.

“Mẹ mấ.t rồi. Mẹ xa anh em cháu rồi. Cháu không còn mẹ bên cạnh như các bạn nữa. Nhớ mẹ, anh em cháu biết phải làm sao đây?” bé Nhân (con trai lớn của chị Hoa) chia sẻ trong tiếng nấc nghẹn.

Giây phút tiễn đưa chị Hoa về nơi an nghỉ cuối cùng.

Dòng người đến phúng viếng người phụ nữ xấu số trong căn nhà cấp 4 cũ nát.

Anh Bảo là lao động duy nhất trong gia đình. Kinh tế trông chờ vào gần một sào đất trồng rau màu cùng tiền công bấp bênh 250 nghìn đồng/ ngày anh nhận được từ nghề phụ hồ trong các công trình xây dựng gần nhà.

Vợ bệnh, con nhỏ nên tôi không dám đi làm đâu xa, chỉ quanh quẩn quanh nhà phụ vợ chăm sóc con và đưa vợ đi việ.n khi bệnh trở nặng. Tiền tôi kiếm được chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt trong gia đình một cách tằn tiện và trang trải việc học hành cho 3 đứa con.

Nỗi đau mất mẹ hiện rõ trên khuôn mặt của những đứa trẻ bất hạnh. Tương lai của 3 đứa trẻ mồ côi trở nên mịt mù.

Được mảnh đất nhỏ bố mẹ cắt cho, chưa kịp làm nhà đã thế chấp ngân hàng vay 200 triệu đồng để chữa bệ.nh cho vợ. Chưa xây được nhà, gia đình tôi phải mượn nhà em trai ở nhờ.

Giờ chỉ còn một mình tôi biết xoay xở như thế nào đây?”, anh Bảo khóc nghẹn.

Chị Hồng (hàng xóm anh Bảo) chia sẻ:

“Gia đình anh Bảo nhiều năm nay thuộc hộ khó khăn của xã. Vợ mấ.t sớm, n.ợ nầ.n, nhà cửa chưa có, hai bên nội ngoại khó khăn. Mấy đứa trẻ lại thường xuyên ốm vặt. Nghĩ đến chuỗi ngày dài phía trước của 4 bố con anh Bảo phải trải qua mà thương x.ó.t quá.

Tương lai của 3 đứa trẻ bấ.t hạnh đang rất cần sự chung tay, giúp đỡ của mọi người”.

NHÃ HOÀNG