Biết bồ t.rốn dưới gầm giường, cô vợ ‘tin.h q.uái‘ kéo chồng đi ngủ suốt nửa ngày: 10 tiếng sau thấy gầm giường lục bục

Khoảng 10 tiếng đồng hồ sau thì dưới gầm giường bắt đầu lục bục, em đoán nhanh là ả kia t.rốn dưới gầm giường chắc chịu không nổi rồi.

Lấy nhau thì phải tin tưởng nhau, đấy là tôn chỉ hôn nhân của em. Em cũng đã nói rõ với chồng em rồi, nếu như anh p.hản bộ.i em, dưới bất cứ hình thức nào thì mọi lý do em đều không chấp nhận. Và lúc đó, em giải quyết thế nào thì chồng em cũng đều phải nghe theo em hết. Chồng em đã đồng ý với ý kiến đó của em.

Chúng em đã có một khởi đầu đầy tốt đẹp với cuộc hôn nhân của mình. Kết hôn được hơn 1 năm thì em có bầu. Đây thực sự là tin vô cùng vui mừng đối với vợ chồng em, đối với họ hàng hai bên. Bố mẹ hai bên cũng mong lắm rồi. Bầu bí thì thì tính tình của em cũng trở nên gắt gỏng, khó chịu với mọi thứ nhiều hơn.

Ảnh minh họa

Nhưng biết làm sao được, do nội tiết thay đổi mà thôi. Được cái là chồng em cũng nhẫn nhịn, cũng vẫn cố gắng chiều chuộng. Những cái lúc bớt bực đi, bản thân thân em cũng cảm thấy có lỗi với anh bởi những lúc cáu gắt vô cớ.

Cũng vì cái chuyện em bầu bí cho nên chuyện vợ chồng của bọn em cũng dừng hẳn. Em thì bầu đứa đầu, chưa có kinh nghiệm nên thôi cẩn thận vẫn cứ hơn. Biết chồng em có nhu c.ầu cao nên nhiều khi em hay bảo với anh rằng:

– Anh có thể ra ngoài giải tỏa, miễn sao không được giấu em và không được để lại hậu quả, không khiến cho cuộc sống của chúng ta bị đảo lộn vì kẻ thứ 3 là được. Chuyện này nó cũng là nhu cầu sinh lý, em không thể bắt anh kiêng đủ 9 tháng cùng em được.

– Không bao giờ anh để chuyện đó xảy ra đâu. Anh chỉ có một mình em và chỉ cần mình em thôi. Anh không muốn em bị tổn thương dù là nhiều hay ít. Chỉ cần con và em khỏe mạnh thì bất cứ chuyện gì anh cũng đều chấp nhận được hết.

Em lúc đó còn hạnh phúc lắm cơ. Ai dè một ngày đi chơi cùng các chị em về. Là chuyến đi chơi mà công ty tổ chức ở ngoại ô, đi 3 ngày 2 đêm cũng vui chơi nhẹ nhàng thôi nên em cũng đi. Có điều một chị bạn có việc về trước nên thôi tiện thể em cũng về luôn vì em cũng thấy mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. Tính gọi điện cho chồng đón nhưng thôi để anh bất ngờ một phen.

Em nhắn tin hỏi chồng đang ở đâu thì anh bảo đang ở nhà, chuẩn bị nấu ăn trưa vì hôm nay là ngày nghỉ. Nghĩ chồng ngoan quá, em lại càng mừng. Ấy thế mà vừa đặt chân đến cửa nhà, em đã thấy đôi giày cao gót lạ hoắc trên giá để giày. Chắc chắn không phải là của em rồi, tai em lại còn nghe thấy tiếng cười đùa hớn hở phát ra từ trên phòng ngủ nữa chứ. Tiến gần lên thì em nghe được giọng ẽo ợt của ai đó:

– Anh gan thế, dám đưa em về nhà cơ đấy.

– Sợ gì chứ, con mái già nhà anh ngày mai mới về cơ. Mình cứ thoải mái đi, chứ lần nào cũng lén lút bí bách lắm.

Em đi.ên quá, chồng em không những có bồ mà lại còn đưa về nhà trong lúc em đi công tác nữa chứ. Thật chẳng thể nào chấp nhận được chuyện này, em định xông vào rồi, nhưng em sợ vận động mạnh, ảnh hưởng đến con nên em cố tình cất tiếng gọi trước. Chồng em nghe tiếng em thì chạy vội ra, mặt tái mét.

– Sao em về sớm thế?

– Em nhớ anh nên về trước đấy. Anh đang làm gì vậy?

– Anh chuẩn bị đi ng.ủ.

– Thế tiện quá, em cũng đang mệt. Mình ngủ thôi.

Thế là em kéo tọt chồng em gi.ường. Lúc này em vẫn chưa biết ả bồ kia t.rốn ở đâu, nhưng nhanh chóng em sẽ phát hiện ra thôi.

Chồng em thì cứ run bắn lên nhưng cố tỏ ra bình tĩnh. Em thì đủng đỉnh nằm trên chơi cần gì, em sai chồng em đi lấy, em nhất định không rời khỏi vị trí. Em lấy ipad xem phim rồi ngồi nhắn tin buôn chuyện với lũ bạn. Chồng thì tìm cách giục em đi ng.ủ đi nhưng em kêu em bầu khó ngủ. Anh ta rủ em đi chơi em lại kêu lạnh không muốn đi, em còn chốt cửa phòng và khóa cửa chính mấy lớp để 1 con ruồi cũng không thoát ra được lỡ em có ngủ quên. Khoảng 10 tiếng đồng hồ sau thì dưới gầm gi.ường bắt đầu lục bục, em đoán nhanh là ả kia t.rốn dưới kia chắc chịu không nổi rồi. Em cười bảo chồng:

– Nhà có chuột dưới gầm gi.ường anh. Mẹ giỏi đập chuột lắm, để em gọi mẹ nhé!

Ngay lập tức ả bồ của chồng em bò ra, cứ thế cúi xuống xin em tha cho rối rít, thề thốt không dám gặp chồng em nữa.

– Cô cũng giỏi đấy, nằm dưới đó án binh bất động mãi mà cũng chịu được.

Nhìn cô ta tái mét mệt mỏi như muốn xỉu em chẳng thèm xử lý nữa mà quay sang nhìn chằm chằm đay nghiến chồng:

– Tôi đi công tác, bầu bì vất vả mà anh ở nhà làm thế này đây à?

– Em à… em hiểu lầm rồi, anh… anh..

 – Anh nghĩ tôi ngu lắm đúng không, dễ lừa lắm đúng không?

– Vợ à, anh sai rồi, lần sau anh không dám nữa đâu. Xin em hãy tha thứ cho anh lần này.

Tha cái gì mà tha, em đã nói rồi, nếu p.hản bộ.i em, chỉ có một con đường là biến khỏi cuộc đời em mà thôi. Em khóc như mưa, em đã có nín nhịn lắm rồi. Vợ bầu bí vất vả chồng còn ngang nhiên đưa người khác về nhà hú hí, nghĩ có uất nghẹn hay không? 2 hôm nay em phải nằm viện vì động thai, cứ nghĩ về chồng nước mắt lại trào ra. Theo các chị giờ em phải làm gì bây giờ, dọa ly hôn hay ly hôn thật. Nghĩ tới đứa con mà em thấy thương và đau lòng quá, nó còn chưa ra đời bố nó đã có bồ, càng nghĩ em càng uất ức.

LINH SAN / webtintuc.com