Bé gái 4 tuổi bị un.g th.ư phải cắ.t b.ỏ 1 bên thậ.n và câu nói n.hói lòng trước ca x.ạ t.rị: “Bố mẹ đừng khóc, con không đa.u đâu”

“Chị ở nhà ngoan nhé, em đi tiêm mấy hôm rồi em về. Con yêu bố nhiều lắm, con yêu mẹ!”, bé Lê Ngọc Diệp (4 tuổi, quê Nam Định) leo lẻo miệng dặn dò chị và bố trước khi bước vào đợt điề.u t.rị căn bện.h un.g th.ư q.uái á.c.

 Bé Lê Ngọc Diệp thời điểm bạo bệnh mới ập đến

“Un.g th.ư thậ.n giai đoạn 2 rồi”

Anh Lê Văn Đính (SN 1990, quê ở Đội 3, xã Giao Nhân, huyện Giao Thuỷ, Nam Định), lập gia đình có vợ và 2 con. Hàng ngày, anh Đính đi làm thuê, phụ hồ kiếm tiền, vợ anh cũng là lao động tự do. Quanh năm cặm cụi làm ăn, cuộc sống khó khăn nhưng đầm ấm, hạnh phúc ở vùng thôn quê.

Tưởng rằng cuộc sống ấm áp cứ thế trôi qua nhưng “giông tố” bắt đầu kéo đến khi chị Phạm Thị Nguyệt (SN 1992, vợ anh Đính) sinh bé gái đầu lòng.

Ngày ấy, gia đình khó khăn, vất vả, chị Nguyệt sinh con xong thì bị bệnh trầ.m cả.m sau si.nh do suy nghĩ quá nhiều. Anh Đính một mình chậ.t vậ.t kiếm tiền lo cho gia đình và chữa bện.h cho vợ.

Cô bé đáng yêu, xinh xắn phải c.hốn.g c.họi với bạ.o bện.h từ khi còn quá nhỏ

Sau thời gian nằm viện uống thuốc đều đặn, bện.h tình của chị Nguyệt đã dần thuyên giảm. Vợ chồng anh sinh thêm cháu thứ 2 là bé Lê Ngọc Diệp (4 tuổi), kể từ đây bao nhiêu á.p lực gánh nặng dồn hết lên vai anh Đính khi bé Diệp mắc căn bện.h un.g th.ư thậ.n q.uái á.c.

Vào những ngày cuối tháng 5/2020, bé Diệp bắt đầu có triệu chứng bụng sưng to, đa.u bụng. Tưởng rằng con bị bện.h giun s.á.n, gia đình anh Đính đi mua thuốc tẩ.y giun cho bé uống nhưng không đem lại kết quả.

Sức khoẻ bé dấn suy yếu sau mỗi đợ.t điề.u t.rị hoá chất

Tuổi thơ của bé Diệp gắn liền với giường bện.h và khuôn viên bện.h viện

Sau khi nhậ.p viện tại bện.h viện Đa khoa tỉnh Nam Định, bé Diệp lập tức được chuyển tuyến đến bệnh viện Nhi Trung Ương (Hà Nội) để thăm khám, điề.u t.rị.

“Un.g th.ư thận giai đoạn 2 rồi”, bác sĩ nói xong, anh Đính chết lặng. Chị Nguyệt cũng dần s.uy sụ.p từng ngày, căn bệnh trầ.m cả.m cũng tái phát phải nhậ.p việ.n điề.u t.rị, c‌ơ th‌ể chị yếu ớt chỉ còn hơn 30 kg.

Giờ đây bé vẫn đang cố gắng c.hốn.g c.họi với bện.h tậ.t từng ngày, mái tóc dài óng mượt cũng không còn sau các đợt xạ t.rị un.g th.ư

Anh Đính cố gắng động viên vợ vượt qua rồi hàng ngày cùng con c.hốn.g chọi với bạo bện.h. bện.h tình bé Diệp ngày càng nặng, dù mới 4 tuổi nhưng bé đã trải qua hàng chục đợt xạ trị un.g th.ư và cắ.t b.ỏ một bên thận phải để tiếp tục điề.u t.rị bện.h.

“Cháu bắt đầu nhậ.p viện từ tháng 5 năm ngoái (2020), đến nay được khoảng 9 tháng rồi. Hồi đầu cháu còn nhỏ chưa biết gì cả, lên x.ạ t.rị un.g th.ư từ 13 – 15 ngày thì được về quê để chăm sóc sức khoẻ, nghỉ ngơi 2 tuần lại lên Hà Nội điề.u t.rị tiếp. Từ đó đến nay tôi cũng không thể nhớ rõ cháu đã x.ạ t.rị bao nhiêu lần rồi nữa”, anh Đính tâm sự.

Đến nay, dù mới 4 tuổi nhưng bé Diệp tỏ ra vô cùng thông minh, lanh lợi. Bé đã phần nào nhận thức được bện.h tình của mình và hoàn cảnh của gia đình.

Giờ đây bé Diệp đã phần nào nhận thức được hoàn cảnh gia đình mình và động viên bố mẹ nhiều hơn

“Bố mẹ đừng khóc, con không đau đâu”

Vế.t m.ổ loại bỏ thận phải để t.rị bệ.nh của bé Diệp từ khi còn nhỏ khiến ai cũng x.ó.t xa, đa.u đ.ớ.n

“Hôm nay từ Nam Định lên Hà Nội để chuẩn bị x.ạ t.rị nó chủ động mặc quần áo đội mũ rồi dặn chị là: “Chị ở nhà ngoan nhé, em đi tiêm mấy hôm rồi em về, nay lên Hà Nội nó cũng nói với tôi là con yêu bố nhiều lắm, con yêu mẹ. Mỗi khi vợ chồng chúng tôi á.p lự.c, nó bảo bố mẹ đừng khóc, con không đa.u đâu!. Nó biết suy nghĩ rồi”, anh Đính nghẹn lại.

“Tôi sẽ điề.u t.rị cho con bằng mọi giá”Hàng ngày, anh Đính cùng vợ túc trực tại bệnh viện Nhi Trung Ương để chăm sóc cho bé Diệp, vợ anh cũng đến Hà Nội phụ anh chăm con: “Giờ vợ tôi sức yếu không còn làm gì được nữa, lên đây tôi cũng tiện động viên tinh thần vợ để bện.h tình đỡ hơn. Bé gái lớn năm nay vào lớp 1 thì tôi nhờ bà nội ở quê chăm sóc hộ”, anh Đính chia sẻ.

Anh Đính chỉ mong có sức khoẻ để cùng con chống chọi với bạo bệnh

Bé Diệp rất thông minh, lanh lợi, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ

Gia đình vốn có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, bạ.o bện.h ậ.p đến với 2 mẹ con chị Nguyệt khiến cuộc sống càng trở nên chậ.t vậ.t hơn: “Giờ tôi chăm con không còn đi xây kiếm tiền được nữa, vợ tôi thì trầ.m cả.m, c‌ơ th‌ể s.uy nh.ược cũng không làm được việc gì.

Chỉ những đợt con được về quê thì tôi tranh thủ đi xây kiếm thêm đồng nào mua thức ăn cho con. Giờ chỉ còn biết đi vay mượn tiền đưa con lên đây chữa bện.h chứ không còn cách nào khác”, anh Đính buồn rầu nói.

Đơn xin xác nhận hoàn cảnh đặc biệt khó khăn và cầu mong sự giúp đỡ của gia đình anh Lê Văn Đính

Nhận thấy hoàn cảnh khó khăn của gia đình anh Đính, ở quê nhà, chính quyền địa phương cũng đến động viên, thăm hỏi và hỗ trợ gia đình một chút kinh phí để vượt qua.

Bao nhiêu đa.u đ.ớ.n, u buồn anh Đính đã nếm đủ và cố gắng gồn.g mình vượt qua từng ngày để chăm sóc, động viên vợ con. Giờ đây, anh chỉ mong muốn sức khoẻ của con sẽ dần bình phục, khoẻ mạnh: “Tôi sẽ cố điề.u t.rị cho con bằng mọi giá”, anh Đính nói.

Giờ đây, mỗi khi chuẩn bị bước vào những đợt điề.u t.rị un.g th.ư, bé Diệp vẫn động viên bố mẹ rằng: “Bố mẹ đừng khóc, con không đa.u đâu”.

Nguồn:  kenh14