Con trai U50 ân cần bón bún cá cho cha: Hạnh phúc là khi được báo ơn cha mẹ

Khi còn bé, cha mẹ nâng niu nuôi dạy chỉ mong con nên người. Đến khi con lớn cha mẹ đã già nua. Vậy nên nếu như không làm được điều gì cho cha mẹ vui thì hãy đừng để cha mẹ buồn.

Cách đây một thời gian, trên một diễn đàn mạng đã xuất hiện một câu chuyện về tình cảm cha con, bài đăng này nổi bật đến mức chỉ sau vài phút đã có hàng nghìn lượt bày tỏ cảm xúc. Chỉ là 1 bát bún cá, vài câu nói nhỏ nhẹ, thế nhưng ai chứng kiến cảnh tượng đó cũng phải ҳúς độƞց.

Câu chuyện được chia sẻ khiến cộng đồng mạng đồng cảm

Cụ thể câu chuyện như sau:

“Sáng đi ăn bát bún cá, gặp hình ảnh cảm động quá…

Anh con trai đưa bố vào quán và gọi bát bún cá rô to, rồi chia ra một bát nhỏ… lấy thìa con xúc từng thìa đút cho bố, thủ thỉ “Bún cá Thái Bình đó bố”. Ông bố móm mém thưởng thức thìa bún con trai đưa cho, có vẻ rất thích thú “Ngon con ạ…”. Anh con trai thêm thìa nữa và bảo “Thế bố ăn hết bát này đấy nhé”.

Được mấy thìa, ông bố có vẻ mệt, thở gấp, anh con trai vội vuốt ngực, vuốt lưng cho bố, nhẹ nhàng “Cứ từ từ bố ạ”. Thế rồi hai bố con thủ thỉ hết chuyện này đến chuyện kia, thỉnh thoảng con trai lại hỏi bố “Ngon không bố, hơn quê mình ấy nhỉ”, và ông bố lại móm mém trả lời “Ngoong”, cứ thế mà hết bát bún cá to.

Hạnh phúc là thế, khi còn bé, cha mẹ nâng niu chúng ta đến khi ta lớn cha mẹ già rồi, nếu không làm được điều gì cho cha mẹ vui thì hãy đừng để cha mẹ buồn.

Chứng kiến cảnh này thấy ấm áp trong lòng quá.

Hình ảnh người con trai ân cần cho cha ăn bún cá.

Một hành động thật đáng quý

Dù không chứng kiến tận mắt cảnh tượng này, nhưng qua câu chuyện và hình ảnh trên trong lòng tôi cũng dấy lên một nỗi nghẹn ngào. Cách đối xử của người con trai với bố thật là đáng quý.

Bởi theo tôi, thường khi trưởng thành, ít ai dù là đàn ông hay phụ nữ có thể dành ra thời gian đưa bố mẹ ra ngoài ăn sáng. Họ thường để tiền lại ở nhà để các cụ tự ăn uống mà thôi.

Chính hành động của người con trai trong câu chuyện trên đã khiến nhiều người phải suy ngẫm lại, trong đó có cả tôi. Cũng là con trai trong gia đình, nhưng tôi lại đi làm ăn xa, không có cơ hội ở nhà để chăm sóc bố mẹ. Nhiều khi nghe tin bố mẹ ốm cũng muốn bỏ hết mọi việc phi ngay về nhà, ngặt nỗi tình cảnh chẳng mấy khi cho phép.

25 – 30 là độ tuổi đàn ông lo gây dựng sự nghiệp, bao thứ phải đứng ra gánh vác, bao áp lực đè nặng trên vai. Dù vậy theo tôi, bất kỳ ai cũng đừng bao giờ thờ ơ với gia đình, đặc biệt là bố mẹ các ông ạ.

Bố mẹ già đi, chậm chạp hơn, kém minh mẫn hơn tất cả là vì họ đã dành cả đời để cho chúng ta cuộc sống và nuôi dạy chúng ta nên người. Và dù ngoài kia có bao nhiêu sóng gió thì gia đình vẫn là nơi chúng ta có thể về mỗi khi mệt mỏi.

Ấy vậy mà, cũng có những người thực lạ lùng đấy. Họ đối xử với bố mẹ như thể các cụ ăn bám và khiến cho cuộc sống họ túng quẫn hơn. Mỗi khi thấy điều đó, tôi thực sự chỉ muốn chửi vào bản mặt ҳấυ ҳα đó rằng: “Ai sinh ra anh chị, ai nuôi anh chị…”.

Cư dân mạng đồng cảm với sự hiếu thuận của người đàn ông

Chỉ sau ít phút chia sẻ, câu chuyện và hình ảnh đã nhanh chóng nhận được hơn 14.000 lượt cảm xúc cùng hàng trăm bình luận từ dân mạng. Những lời chúc được gửi đến nhân vật chính và không ít những bình luận đồng cảm, chia sẻ về hoàn cảnh của chính mình.

Bạn Như Ny viết: ‘Mình còn ba nữa để mà có cơ hội báo hiếu. Ai còn đầy đủ cha mẹ thì hãy cố gắng làm tròn chữ hiếu nha, đừng để mất đi 1 trong 2 rồi mới thấy hối hận’.

‘Đúng là tuyệt vời nhất khi còn bố mẹ ở bên. Lúc nhỏ vẫn biết và hiểu điều này, nhưng không thấm. Mãi đến năm nay lên đại học, dù không học xa nhà nhưng mới biết ƭɦươnց ba mẹ. Từ lúc tự quyết định nhiều thứ trong cuộc sống thì mình càng ƭɦươnց bố mẹ nhiều hơn.

Hồi còn học cấp 3, có lần nhà hư xe mượn xe cúp của chú, ba lấy chở đi. Tụi bạn cười rồi chọc nhưng may là mình không thấy dị gì cả, thấy vui và tự hào nhiều. Giờ chỉ mong ra trường rồi tìm việc gì có tiền chút để lo lại cho ba mẹ’, Trần Minh tâm sự.

Chỉ một lát cắt nhỏ trong cuộc sống ghi lại hình ảnh về hai cha con nhưng đã chạm đến trái tim của không ít người. Hóa ra hạnh phúc chẳng đâu xa xôi, hạnh phúc là khi được chăm sóc, báo hiếu cho cha mẹ mình’.

‘Khi con bé, cha mẹ là người sớm hôm nuôi dưỡng chỉ mong con lớn khôn nên người. Cha mẹ ɦy ᵴinɦ tất cả cũng chưa một lần đòi hỏi con phải báo đáp lại. Đến khi con lớn, muốn báo hiếu thì cha mẹ đã già nua, thậm chí không còn nữa…’

Câu chuyện trên đây đã góp phần truyền cảm ứng và chạm đến trái tim của không ít người. Chính vì vậy, nếu ai còn cha mẹ hãy nâng niu và trân trọng điều đó. Lớn khôn rồi nếu không thể làm được điều gì cho cha mẹ vui thì hãy đừng để cha mẹ mình buồn.

(Tổng hợp)